Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

Người Việt còn chìm trong mông muội đến khi nào?

Tin tức 24h - Từ trước đến nay, chưa hề có bất cứ công trình nghiên cứu nào chứng minh được rằng sừng tê giác chữa được ung thư, cũng chưa có ai khẳng định được ngà voi khiến “cái ấy” đàn ông trở nên mạnh mẽ.

Thế nhưng Việt Nam vẫn là điểm đến cuối cùng và là thị trường tiêu thu sừng tê giác, ngà voi thuộc dạng nhất nhì thế giới chỉ sau ông láng giềng to xác Trung Quốc.
Họ đang dùng mọi cách, mọi thủ đoạn để tuồn những thứ hàng bất hợp pháp này qua đường không, đường thủy vào Việt Nam. Đó là những lô hàng cực kỳ giá trị có khi lên đến hàng chục, hàng trăm tỉ đồng. Tất nhiên, thứ đắt tiền như thế chỉ dành cho những khách hàng có rất nhiều tiền.
Vì sao lại là Việt Nam? Người Việt dùng những thứ ấy để làm gì? Đơn giản nó đang được xem là những thứ “tiên dược” chữa được vô số căn bệnh, trong đó có ung thư.
Người Việt mông muội đến bao giờ?
Mài sừng tê giác để uống có thoát được ung thư? (Ảnh: Lao động)
Ung thư, căn bệnh đã khiến người Việt hoang mang, sợ hãi đến cực độ. Và để chống lại nỗi sợ hãi đó, nhiều thập kỷ qua người Việt nghĩ ra trăm phương ngàn cách, vô số những bài thuốc thuộc dạng “bí truyền” được chế ra trong sự ám ảnh nhằm ngăn chặn tế bào ung thư.
Sừng tê giác có chữa khỏi được ung thư hay không thì khoa học hiện đại đã trả lời là không thể. Nhưng đối với những người đang "thần hồn át thần tính" bởi ung thư thì câu trả lời đó không thuyết phục. Cũng tương tự như vậy, người ta tin ngà voi ngoài làm những đồ trang sức trừ ma tà còn có thể cải thiện khả năng giường chiếu của đàn ông.
Cách đây vài năm, vào một buổi sáng đẹp trời, báo chí rộ thông tin người đàn ông ở một tỉnh miền Trung bất ngờ khỏi bệnh ung thư. Ông ta tìm ra vị thuốc độc nhất vô nhị này hết sức tình cờ. Khi đó, trong cơn tuyệt vọng và chán nản khi bị ung thư, người đàn ông ấy có ý định kết thúc nhanh sự sống để thoát khỏi cơn đau thể xác. Ông ta nghĩ đến mật cóc vì đó là chất kịch độc.
Sau khi bắt vài con cóc, moi bụng lấy mật ăn chẳng những ông ta không chết mà lại khỏe khoắn lạ thường. Người đàn ông đã ăn được vài lưng cơm, những cơn đau cũng bắt đầu giảm đi trông thấy.
Báo chí dồn dập đưa tin khiến các nhà khoa học, các giáo sư, bác sĩ đứng ngồi không yên. Mật cóc mà chữa ung thư đúng là hoang đường. Hoa Đà tái thế chắc cũng “sốc” bởi tin ấy.
Mặc dù Bộ Y tế đưa ra khuyến cáo nhưng người đàn ông bỏ ngoài tai. Một số bệnh nhân ung thư khác mừng như bắt được vàng, vội vã đi tìm cóc lấy mật ăn.
Thời gian ngắn sau đó, những người ăn mật cóc để chữa ung thư đều chết. Cái chết không phải do ung thư mà vì chất kịch độc chứa trong mật cóc.
Câu chuyện ấy là minh chứng rõ nhất cho sự mông muội của người Việt. Nhưng vở bi hài kịch tương tự như thế vẫn đang diễn ra.
Sừng tê giác, ngà voi không phải chất kịch độc như mật cóc và tất nhiên cũng không phải “tiên dược”. Người Việt đang vin vào nó để làm chỗ dựa tinh thần, ít nhất cũng có cái bấu víu trong nỗi hoang mang vì bệnh tật.
Sự mông muội ấy là nguyên nhân dẫn đến nguy cơ xóa sổ những con tê giác cuối cùng trên đồng cỏ châu Phi. Và những đàn voi khổng lồ, mạnh mẽ cũng đang chết dần chết mòn dưới họng súng của những kẻ đi săn. Con vật to xác, hùng dũng bỗng trở nên yếu đuối, bất lực khi bị rút mất cặp ngà.
Ung thư ư? Yếu sinh lý ư? Hãy đọc những thông tin thống kê đại loại như "Người Việt tiêu thụ 80 tỷ điếu thuốc lá mỗi năm"; "Năm 2015 người Việt tiêu thụ 3,4 tỷ lít bia, 70 triệu lít rượu"...Ung thư từ đâu mà ra? Vì sao đàn ông yếu sinh lý? Chính từ những con số kỷ lục tôi vừa nêu.
Sau những kỷ lục "hút và uống" như thế, người Việt lại giành thêm cho mình thành tích hoành tráng về tiêu thụ sừng tê giác và ngà voi bất chấp lời kêu gọi và cảnh báo của các tổ chức bảo vệ động vật hoang dã. Họ vô cảm với tiếng kêu cứu thảm thiết trong những cánh rừng châu Phi hoặc bất kỳ nơi đâu có bóng dáng của voi, của tê giác. 
Có thể do lỗ hổng trong chính sách, có thể là lỗ hổng quản lý nhưng chắc chắn một điều những người hằng đêm ngồi mài sừng tê giác để uống vẫn chưa thoát ra được thời kỳ mông muội của loài người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét